N: Thằng Cường chia tay người yêu rồi. Con bé bỏ nó.
TT: Biết mà.
N: Không, con bé ấy cũng xấu. Chia tay rồi vẫn nhắn tin cho Cường đều đều. Đêm giao thừa nhắn tin cho nó: “Nếu bây giờ anh ra đường Thanh Niên thì em với anh quay lại”.
TT: Chuối thế
N: Ừ. Thằng Cường nhắn lại: “Tình yêu không phải ra đường là nhặt được.”
TT: Tốt, có khí phách.
N: Yêu nhanh, bye cũng nhanh.
TT: Thế đã tìm được em nào khác chưa?
N: Nhặt đâu ra mà nhanh thế?
TT: Mày không đem con bạn nào ra cống nộp à?
N: Không đem trứng cho ác. Làm không khéo mất cả em cả bạn. Hay mày hi sinh? Liều mình như chẳng có. Khí phách đê!
TT: Chịu. Sợ lắm. Em hèn nhát.
N: Thế còn chuyện của mày thì sao? Thái được mà, tại sao lại không?
TT: Có một số điểm không ổn.
N: Điểm gì?
TT: Nghiện blog, quá mơ mộng, lúc nào cũng như bay trên mây, túm lại là không thể yêu một người thiếu thực tế trầm trọng, thậm chí còn sống với quá khứ.
N: Mỗi thế mà thôi? Phải học cách chấp nhận điểm xấu của người khác chứ. Sau này còn nhiều người có mặt không tốt rõ ràng.
TT: Cái quan trọng nhất là nó vẫn yêu người yêu cũ. Chưa quên được thì làm sao mà yêu được.
N: Giống ông Phú nhỉ.
TT: Tao không thích làm người thứ ba, thế là cắt.
N: Thế thì mày chỉ thích vớ vẩn được thôi. Giờ làm gì còn ai chưa yêu bao giờ cho mày kén.
TT: Ừ, nhưng ít nhất mình cũng phải là No.1. Tao không quan trọng tao là người thứ bao nhiêu và người ta có còn nhớ đến người yêu cũ hay không, nhưng mình phải là người mà người ta nghĩ đến nhiều nhất.
N: Mày cực đoan quá đấy. Như tao nè, trước đây iu một người, cảm thấy sau này thế nào vẫn cứ nhớ ông í. Tết, ông í gọi điện thoại, bảo muốn quay lại, nhưng tao không thích. Không tránh được đâu.
TT: Ế, ai vậy?
N: Dương.
TT: Thế mà ngày xưa bảo không yêu.
N: Chỉ có hai tháng thôi.
TT: Supersonic!
N: Ừ. Còn mày nữa đấy.
TT: Biết thế. Giờ tao cũng chẳng muốn dính đến yêu đương. Đời còn dài, giai còn nhiều.
N: Nghe đây này, P bảo, ông í yêu bà Hà, giờ vẫn yêu, sau này vẫn yêu. Nhưng tình cảm chỉ dừng lại như lúc hai người chia tay. Nghiệm lại, tao thấy, người yêu cũ, bảo không còn tình cảm với người ta là không phải. Giờ ông P để ngỏ cho tao. Tao chấp nhận để hình bóng bà Hà phai dần trong lòng ông í, hoặc tao đi, tùy tao. Ông ấy cũng nói trở ngại lớn nhất bây giờ là hình bóng bà Hà vẫn còn. First love, first kiss, yêu nhau mấy năm, khó quên lắm. Như tao với ông Dương, có 2 tháng, mà đến bây giờ ông ấy vẫn còn muốn quay lại. Ông P bảo ông ấy sẽ cố để hình bóng bà Hà không còn lớn như trước nữa. Tao càng chán.
TT: Khủng khiếp.
N: Cái gì khủng khiếp? Tao á? Hay ông P?
TT: Người yêu cũ. Nếu thế này còn ai dám yêu nữa?
N: Mày có biết là, lúc đầu ông ấy ôm tao, tao nghĩ ngay đến bà Hà, khó chịu. Giờ mới tạm nén lại để ông ấy ôm như bình thường. Kiss á, còn lâu nữa, để tao quen với cảm giác yêu một người nhưng người ấy vẫn còn hình bóng người cũ rõ ràng. Ông í thẳng thắn phết, không giấu tao điều ấy => không nỡ đi. Như ngày trước, lúc tao bảo chia tay, ông D giữ lại bằng được => biến thẳng không thương tiếc.
TT: Mày ác như thú ấy.
N: Ừ, biết làm sao được. Thế tao mới thích bài Too little too late.
TT: Tao chưa yêu tao cũng thích mà. Giờ thực sự tao không muốn có ai quan trọng cả.
N: Nhiều lúc tao nghĩ chẳng lẽ phải tiếc chỉ vì mình đến sau. Ức.
TT: Ừ, tao sợ nhất là phải làm người thứ ba. Cảm giác mình không thể nào vượt qua được sự ảnh hưởng của người cũ. Mày với ông Phú bây giờ thế nào?
N: Tao với ông P giờ chính thức công khai là thích nhau, còn yêu, chưa biết. Nghĩ ông ấy còn nhớ Hà, tao đã điên lên rồi. Yêu đương gì được nữa, lộn cả ruột.
TT: Mày ghen ác thế.
N: Thế với Thái, mày có điên lên mà bỏ nó không? Làm thế còn gì?
TT: Không, tao sợ quá tao bỏ. Không muốn để tình cảm sâu đậm rồi mới đau khổ, tốt nhất là thôi.
N: Tao có tình cảm sâu đậm với ông P rồi nên không bỏ được. Ông này khôn lắm, không giữ tao lại, cho nên tao cũng không biết làm thế nào. Mày cũng nên nghiêm túc và nhũn nhặn một chút đi, kẻo sau này mang tiếng đấy.
TT: Tao có làm gì đâu mà mang tiếng? Mang tiếng không biết yêu là gì à?
N: Nói chuyện với mày bực cả mình.
(Chuyển sang vấn đề khác, không trích nữa)
Read Full Post »