Feeds:
Posts
Comments

Archive for the ‘Vui’ Category

A big surprise

Mình đã hét, đã cười, đã khóc như bị hâm trong buổi tối hôm nay…

… sau khi mình nhận được thông tin rằng mình đậu học bổng toàn phần VLIR-UOS cho khóa Toàn cầu hóa và Phát triển tại Viện Chính sách công của Đại học Antwerp, Bỉ.

Dường như cuộc sống đã thay đổi. Mình không còn sống trong chuỗi ngày dài u ám và buồn chán nữa. Dường như cả bầu trời đang rộng mở trước mắt mình (dù mình chỉ ngồi trong nhà, và bên ngoài trời mưa rả rích). Mình sẽ vỗ cánh tung bay, mình sẽ được tự do, mọi xiềng xích ràng buộc mình đã đứt…

Darling, you said that you’d wait for me to come to you. You drew the picture of us together in Europe. You said we can be free, there would be no obstacles between us like in Vietnam. But you gave up on me.

I can finally get closer to you. But does it really matter now that you don’t care about me anymore?

Read Full Post »

Lại có tiền rồi

Nhận được tiền dịch Vampire academy 2 rồi, công sức mình bỏ ra gần một tháng trời đã được đền đáp :x

Đang lúc túng bấn vì đủ thứ hỏng hóc, rồi bao nhiêu dự định mới đang bắt tay vào làm, tự dưng có ít tiền làm mình thấy hào hứng hẳn lên B-)

Tập 3 cố gắng dịch cho tốt kiếm thêm ít tiền nữa thôi nào, yeah yeah :D :D :D

Quyết tâm làm đủ tiền để đi du lịch một vòng Đông Nam Á xả stress :-*

Cố gắng thực hiện được càng nhiều phần của kế hoạch kinh doanh càng tốt, để biết khả năng mình tới đâu rồi còn tính chuyện lâu dài 8->

Read Full Post »

40°C

Nóng như một cơn ác mộng :| Chẳng làm gì mà mồ hôi mồ kê cứ gọi là :-j May mà nhà mình thoáng đãng, có cây xanh gió mát, chứ không thì thành mèo quay mất :-s

Huy đang ở Cửa Lò, xa tít mù tắp, lại còn mất điện, nhiệt độ miền Trung lại chẳng dễ chịu tí nào, khổ thân đi nghỉ mát thành đi nghỉ nóng >:)

Đọc tin nhắn của Huy “It’s darn hot, but I surely wanna hold you now >:D<”, tự dưng thấy cơn ác mộng mùa hè không hẳn là quá tồi tệ, hehe ♥

Đứa Cửa Lò đứa Hải Dương, cách nhau xa xôi thì có thể nhắn những tin như thế này, nếu ở gần mà ôm nhau dưới cái lò lửa Hà Nội chắc là dễ chia ly lắm :))

Read Full Post »

Hiện tại mình đang rất là phởn, hehe.

Sau một tháng chăm chỉ (ngày làm việc tối đi chơi, hôm nào không thích thì lại nghỉ :P) mình và team đã hoàn thành đúng thời hạn dự án. Anh Vũ đã bắt đầu í ới bảo mọi người thống kê số file, check khối lượng công việc đã thực hiện được, tính toán xem được bao tiền, hehe. Còn anh Quang thì dọa dẫm “chơi nửa tháng thôi, VTC sắp có dự án mới rồi” và lại còn hỏi mình có muốn tiếp tục làm nữa không, hehe, đương nhiên rồi, em tỉ phú thời gian đấy B-) Nếu từ giờ tới lúc thi công chức cứ đủng đỉnh có tiền như thế này thì sướng thật :”>

Tính cua trong lỗ, mình được hơn 15 triệu, và còn thuộc “thành phần ưu tú” (lời anh Vũ – dịch nhanh, đúng hạn và dịch tốt :”>) nên được thưởng 10% nữa, vừa nãy ngồi bấm bấm tính tính được hơn 17 triệu, hehe, sướng :P Lúc đầu chỉ mong ngóng được 7 triệu 8-|

Giờ thì mong sao tới lúc lĩnh tiền :”>

Read Full Post »

Tích cực làm việc

Cố lên nào, chỉ tiêu mong muốn đã hoàn thành rồi, nhanh làm nốt phần còn lại để kiếm thêm ít nào hay ít đấy nào :x

Kể ra làm freelancer thích thật, giờ giấc do mình tự quyết, tốc độ làm việc cũng do mình quyết. Mỗi cái không phải lúc nào cũng có việc mà làm, cũng không phải lúc nào cũng nhàn, lúc dự án nó đuổi thì chạy bở hơi tai #-o Mấy hôm trước nhìn đống file còn lại, các anh giục cuống cà kê cả lên, mình cũng hối hả làm, giờ nhìn thấy đống công việc còn lại cũng ít ít, thấy vui quá :x Chắc lúc lĩnh tiền về là vui nhất, hè hè. Tính “cua trong lỗ” cũng được 12tr rồi :-> Cố thêm 3tr nữa cho nó chẵn :”> Mong là đợt này làm ăn nghiêm túc đứng đắn, đừng có lèm nhèm chuyện tiền nong [-( Nếu mà công việc đều đều, nếu mà tiền nong thuận lợi thì có phải mình cũng giàu không 8->

Đang ấp ủ ý tưởng viết một cuốn sách nhỏ nhỏ cho trẻ em, dạo này thích viết sách cho trẻ em thế <3 Đêm qua còn nằm nghĩ ý tưởng thực hiện cho cuốn sách ấy chứ, hị hị :”> Nào là hình vẽ trình bày thế nào, ở đâu, cách dẫn dắt sẽ là thế này thế này, sẽ viết về cái gì cái gì, sẽ gửi tác phẩm đi đâu :P Nếu viết được thì tuyệt, tiền kiếm được không quan trọng, quan trọng là mình muốn có sách cho trẻ em do người Việt viết, toàn thấy đi dịch sách nước ngoài, có nhiều cái không phù hợp, thấy ghét :|

Xong đợt dịch cho VTC này mình sẽ bắt tay vào thực hiện ý tưởng, hi vọng là thành công, trong tử vi cũng bảo mình hợp với nghề viết lách xuất bản mà, thử theo một lần xem có được không nhé. Nếu có năng khiếu thì viết sách thiếu nhi, thấy các tác giả thong thả đi khắp nơi tìm cảm hứng sáng tác, tiện thể tận hưởng cuộc sống thật là tuyệt :x

Thấy mình vẫn còn mơ mộng nhiều đấy chứ :”> Đời vẫn chưa làm chai sạn được cái đầu đầy trí tưởng tượng của mình :P

Read Full Post »

Trang còi: hi
Trang còi: ve nha chua
Trang còi: o tren day lam chi
Trang còi: a, em dang chuan bi di may vay cuoi roi
Sasha: ặc ặc ặc
Sasha: sớm thế em
Trang còi: dao quanh thi truong 1 vong rui
Trang còi: iu
Trang còi: phai may som con di chup anh cuoi chu
Sasha: thế thị trường bảo gì
Trang còi: bieu la
Trang còi: tam 3.5 trieu la ok
Trang còi: duoc cai vay cung dep dep rui
Trang còi: em cung chon 1 kieu rui
Trang còi: dang dinh hom nao di dat may nua
Trang còi: may khoang 3 tuan la lay duoc
Trang còi: bao gio chup anh cuoi
Trang còi: anh ranh thi di cung ko?
Sasha: cóa cóa
Sasha: hé hé
Sasha: em định chụp ảnh ở đâu
Trang còi: em dinh chup loanh quanh o Ha Noi
Trang còi: roi ve ca que chup nua
Trang còi: que em co may cai canh dong lua cung dep
Trang còi: nhg ma dang chua biet tim tho anh the nao
Sasha: hí hí
Trang còi: de ho chiu di nhu vay
Sasha: ơ
Trang còi: ma ko lay dat tien qua
Sasha: đừng tìm thợ
Sasha: hỏi xem bạn bè có ai chuyên gia chụp ảnh
Sasha: kéo người ta đi
Sasha: anh quen mấy anh nhưng mừ ko phải đám cưới của anh nên hơi bị khó
Trang còi: hi, vang
Trang còi: em thi ko than voi ai nhu the lam
Trang còi: nen chang nho duoc
Sasha: còn tên kia mà
Sasha:
Trang còi: nhung may nguoi ban anh lam chuyen nghiep a
Trang còi: hay chi so thich thoi
Trang còi: gioi thieu de em thue cung duoc ma
Sasha: thôi em ơi
Sasha: anh ấy chuyên chụp tạp chí
Sasha: đắt lắm
Trang còi: ha ha!
Trang còi: the thi bye bye
Sasha: hỏi Nội đi
Sasha:
Trang còi: iu
Trang còi: ngay nao gap ma bon em chang ban chuyen chup anh cuoi
Trang còi: hoi gi nua ma hoi
Sasha:
Sasha: mong nhờ
Sasha: ngóng nhờ
Sasha:
Trang còi:
Sasha: lên Mộc Châu chụp ảnh cưới đi
Sasha: đẹp nhắm
Trang còi: the a?
Trang còi: nhg ma xa lam!
Trang còi: di bao lau moi toi noi
Sasha: http://www.flickr.com/photos/neverlove13/3250272191/
Sasha: 1 buổi
Sasha: đẹp dã man con ngan ấy
Sasha: đồi núi hoang vu thích lắm
Sasha: anh cũng đang máu đi Mộc châu
Trang còi:
Trang còi: em se dua ra ban dam phan
Sasha: hehe
Sasha: đi thì gọi anh nhá

Read Full Post »

Hình như gu nhạc nhảy của mình càng ngày càng tiến đến… sẹc xi :))

Ban đầu là học khiêu vũ quốc tế, do thiếu nam trầm trọng mà phải dừng lại. Khiêu vũ quốc tế được cái lịch sự sang trọng, nhưng vì hiếm người nhảy khá khá, nên đi nhảy ở sàn hay nhảy với mấy người bạn gà gà đều chán cả :-< Người trẻ bây giờ lười thế đấy, cái gì cần đầu tư lâu dài là ít khi chịu làm lắm :-w Bây giờ chia tay khiêu vũ quốc tế rồi, nhưng mỗi khi nghe nhạc đều vẫn thấy rất thích, nhạc hay và đa dạng, nếu có ai mời vẫn có thể nhảy được :D Tuy nhiên toàn bác nhớn tuổi cả, hiếm người ít tuổi đi nhảy thế, mà toàn nhảy với partner thôi, mình không có partner là ngồi nhìn luôn :((

Sau khi chán chê mê mỏi với đam mê khiêu vũ quốc tế không thành, may sao lại được anh Minh dụ dỗ đi học nhảy salsa, lại còn giới thiệu thêm các pro có thâm niên dạy dỗ, nên trình độ salsa của mình tiến bộ nhanh chóng (thực ra học gì cũng thế, phải thực hành nhiều thì mới khá được, hehe). Lợi thế của salsa là… nhiều giai. Trước đây mình nghĩ các chị em thích chuyện nhảy nhót hơn, nên bao giờ quân số cũng đông hơn nam. Nhưng bên salsa thì ấn tượng âm thịnh dương suy không thể áp dụng được. Nam nữ khá là quân bình nhé, mà hình như nam còn đông hơn nữ í. Có lẽ tại phong cách của salsa là tự do, chứ không khuôn mẫu như khiêu vũ quốc tế nên các anh thích hơn chăng :D Lúc đầu thích bachata lắm, vì nhìn sexy, nhạc nghe lại dễ chịu, dễ nhảy (nhưng khó nhảy đẹp, người không dẻo là hết muốn nhìn luôn), hai chị em suốt ngày tập chuyển động cơ thể để áp dụng vào bachata. Còn salsa thì nhạc vừa khó, nghe lại đau tai >”< Mãi đến bây giờ có nhiều bài nghe vẫn bập bõm :-< Nhưng càng lúc càng thấy salsa hay hơn bachata, vì salsa có thể sáng tạo hơn :D Bachata thì dạo này không thích lắm, nhiều bài nhanh như ngựa chạy, ngoáy mỏi hết cả mông (trích lời người khác :”>)

Nhưng bây giờ mình lại kết zouklove mới chết chứ :”> Bachata chưa là gì nhé. Zouklove nhịp chậm hơn, tình cảm hơn, ôm chặt hơn. Ai mà uống tí rượu hơi bay bay một tí rồi nhảy thì vật vã phải biết :)) Ở nhà xem mấy video thấy… ghê ghê, đến lúc áp dụng vào thực tế mới thấy… thích :”> Chỉ cần nhắm mắt lại, thả lỏng người, cảm nhận tín hiệu dẫn của nam, thế là đủ :D Nói chung zouklove thì không thể nhảy với người lạ, cũng không thể nhảy với người chưa biết gì, mà phải nhảy ở chỗ vắng hoặc ở nơi không khí mang đậm hơi hướng châu Âu. Nhảy zouklove chỗ đông người hay chỗ nào có “các cụ” chắc chết luôn :| Phải hội đủ các điều kiện thì mới có thể nhảy được zouklove và cảm thấy hưng phấn cực kì :”> Tổng kết được bây giờ có mấy anh mình dám nhảy zouklove cùng: anh Thanh, anh Long, anh Tuấn, hết :( Muốn kiếm được một người để nhảy zouklove một cách nhiệt tình quá đi :D

Câu mà mình hay nói nhất mỗi khi nhảy: Love me when we’re dancing :) Hãy yêu em khi chúng ta khiêu vũ, vì em muốn tận hưởng hết cảm xúc mà một điệu nhảy đem lại :)

Bonus thêm bài hát nhạc zouk, dạo này nghiện zouk rồi, chít rồi :”>

Tu Es Mon Soleil

Read Full Post »

Ăn no cá :”>

Bạn Điệp mời đi xem Alice ở xứ sở thần tiên 3D, may mà tỉnh táo ;))

Anh Thanh bảo giá xăng tăng, kèm thêm cái link, mình tin ngay, tức tốc đi tra giá dầu thế giới, có mỗi 83$, giảm 0,53%, huhu, ức :(( Nhìn lại mới thấy tin từ 2006 :-w

Ngọc bảo 9/4 ăn hỏi, may ko dính chưởng, cái trò thông báo “Tao sắp cưới” hôm nay được sử dụng triệt để quá =))

Chơi trò “fake relationship” trên FB với anh Thanh để câu cá, anh Thanh câu được một rổ, mình chẳng được con nào :(( Bạn bè mình tỉnh vô đối, hở ra câu nào cũng “tao ko tin.” :-j

Em Linh thông báo tối có Streetdance ở trên vườn hoa Lý Thái Tổ, hai chị em định hăm hở đi, hóa ra con cá to bự :-j Suýt nữa ra đứng lơ ngơ giữa vườn hoa nhặt lá đá ống bơ :)) Linh gọi điện hỏi thầy Thành, thầy gật như đúng rồi: “Anh tổ chức mà!” làm mấy đứa ngây thơ tin sái cổ. Thầy Thành trông thế mà gian :-j

Một số con cá lặt vặt khác, hôm nay mình được một rổ cá, can tội thật thà :”>

Read Full Post »

Hôm nay vừa được anh Đức “phó nháy” gọi ra tặng cái đĩa ảnh hôm qua đi chụp ảnh, đẹp phết :x

Hoa đào ở vườn hồng lăng Bác.

Lượn sang vườn hoa bãi giữa sông Hồng, trời nắng gió lộng thích ơi là thích :P

Có cả hoa cúc nữa chứ :x

Anh Đức là chiên gia chụp trộm, cứ tưởng anh í đang chụp Thảo Nguyên, hóa ra chụp mềnh :-j

Bụi chuối nơi Chí Phèo và Thị Nở gặp nhau =))

Thêm cái chụp trộm nữa :-j

Đại gia Long “quần đùi” và hai chân ngắn :”>

Đội người mẫu (phó nháy không chịu xuất đầu lộ diện)

Cỏ lau thích dã man, mỗi tội nằm vào hơi ngứa :-j

Nàng ơi ta tới đây =)) Chàng ơi cẩn thận đè em bẹp đấy :))

Một vùng cỏ mọc um tùm ;))

Bãi lau héo dở, gió siêu mát, giá mà có ít bánh kẹo ngồi nhai thì thích biết mấy =P~

Năm tên tự kỉ, tên thứ 6 mải làm nhiệm vụ phó nháy :-j


Bay nào O:)

Ổ gà =))

Rơi…
Bãi cát sông Hồng, nghe nói đây là đáy sông :-s Đã thế mấy anh còn dọa có cả cát lún nữa chứ, rơi vào đấy là hết đường cứu chữa :-ss

Trong chai này chẳng có anh thần đèn đẹp trai nào nhỉ ;))

Thiền nhá :”>

Kết cái ảnh này :x Anh Đức khéo chọn lúc người ta không đề phòng ;)) 
Kết quả của buổi chiều đi chơi là một đôi giày, một bộ quần áo, một đôi tất, một cái mặt và một cái đầu toàn cát, sau khi tắm rửa sạch sẽ mình nhẹ đi được hơn nửa kg =))

Read Full Post »

Mất công mình hăm hở phóng về nhà rồi kéo TN ra quán cafe MGM chỗ Trần Duy Hưng xem bóng đá với mấy anh chị, VN thua một cách khó chấp nhận được.

Nhìn anh Minh mặt dài ngoằng, hai chị em rủ anh í đi BigC giải sầu (tại anh í kể hay đi mua đồ ăn mà :P) Vừa tới BigC đã thấy một đống cây thông, ông già Noel, quà Noel rực rỡ chói cả mắt, Thảo Nguyên xì tin vội vàng chạy vào chụp ảnh, anh Minh cũng hớn hở làm “phó nháy” :)) Mình tham gia mấy cái ảnh cho vui, kệ hai người chụp lia lịa, đi kiếm đồ về chén, lâu lâu không đi mua đồ ăn :P

Cái này bị chụp lén, nhưng mà nhìn hơi bị thích ;)) Nhìn cười rõ tươi, chẳng bù cho lần nào chủ ý chụp là y như rằng cười gượng :p

Thảo Nguyên chân dài, keke

Ông già Noel dễ thương :x

Thân mật với “anh già” Noel chưa B-)

Giá mà mang được hết mấy bác này về 8->

Read Full Post »

Suốt từ tuần trước đến hôm nay mọi người hí hửng chuẩn bị cho Xmas party, nào là bốc tên chọn người tặng quà (yêu cầu giữ bí mật, hehe). Tớ bốc phải em Trang, may quá, hỏi luôn em í thích quà gì, mua rồi gói ghém bỏ vào ba lô luôn, đỡ quên :P

Đúng 2h chiều mọi người tập trung trên phòng sinh hoạt lớn, cùng mở quà và uống rượu quế do Katherin tự pha (thơm hết ý :x). Adam già quên mất mình đã nhặt phải ai, lại còn làm mất luôn cả phiếu tên nên không mua quà, làm em Hoa Lê không có quà. Mọi người nhanh chóng chữa cháy bằng một món quà khác cho em í đỡ tủi thân :D

Sau khi mở quà, chơi bời chụp ảnh chán chê, mọi người kéo nhau ra Star Bowl chơi bowling. Cả công ty chia làm 5 đội, xanh đỏ tím vàng hồng. Mình ở đội đỏ, với “sếp bà”, chị Châu, chị Mây dễ thương và anh Tuấn đẹp trai (người yêu hoa hậu Thùy Lâm đới :>). Vì mọi người đều không có kinh nghiệm chơi bowling, nên đội Đỏ đã hào phóng nhường vị trí dẫn đầu cho các đội khác với các đội trưởng Adam, Ed, Kris, Kat (có mỗi đội Đỏ thuần Việt :”>). Trận đấu diễn ra giữa các đội vô cùng căng thẳng (chủ yếu là phần thi tài giữa các đội trưởng, hầu hết mọi người chưa chơi bao giờ, kể ra mình cũng không nhà quê lắm ;)). Mình gà gà thế nhưng cũng có mấy quả clear hết sạch đới :> Mỗi tội tối về đau hết cả tay, toàn bóng nặng 9, 10, 11, 12, 15kg, hic.

Kết quả phần thi: Đội của Ed về nhất, đội Kat về nhì, đội của mình tuy đã rộng lượng nhận phần chót bảng nhưng không hiểu sao không đứng cuối được, vẫn còn trên đội của Adam (do các thành viên khác trong đội Adam không ghi được một điểm nào, hehe). Tuy nhiên, phần thưởng dành cho người giỏi nhất vẫn thuộc về Adam, ghi được 145 điểm, gần bằng tổng số điểm đội mình :”>

Sau khi chơi bowling mệt nhoài, cả nhà kéo nhau đi ăn lẩu ở quán Ngon. Mình ngồi cùng bàn với chị Ngọc (người hôm trước phỏng vấn mình :-j), Kat và Ed. Ăn thì ít đùa thì nhiều, vui nhất là chơi trò chọc đũa vào tai nhau, và dạy Ed học tiếng Việt. Ed cực kì tự hào vì là người duy nhất khiến cho 2 cô giáo dạy tiếng Việt bỏ cuộc chỉ trong vòng 3 tuần :)) Công nhận hắn thiếu năng khiếu tiếng Việt, dạy mãi không xong, thế mà vẫn còn khen mình là giáo viên giỏi hơn chị Ngọc, vì mình dạy được hắn phát âm từ “nữa” và từ “chén” :)) Kat thì chẳng thiết ăn uống già, chỉ thích tập dùng đũa, liên tục gắp ngao bỏ vào nồi lẩu, mặc dù nồi đã đầy :)) Món lẩu ở quán Ngon dở tệ, nồi lẩu nhìn rất lẩm cẩm, bé tí tẹo với cái miệng nồi tòe ra để rau và các nguyên liệu khác, nước sôi bốc lên nẫu hết cả rau :-w Được mỗi cái tiết kiệm diện tích.

Hơn 8h về tới nhà, mệt nhoài nhưng vẫn vui. I love to party :x

Read Full Post »

Này thì mèo :))

Con mèo con yêu không thể đỡ nổi :x

Mèo massage cho vợ :))

Vẫn hai em mèo ấy, khi anh chồng phản bội vợ =))

Đỡ đi, nhiều diễn viên tham gia nhé =))

Read Full Post »

Thầy bói xem voi

(Voi đạo cụ dạy học của mẹ Huệ, tác giả: Thủy Tiên, nguyên vật liệu: bìa carton và giấy báo cũ ;))

Nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói mù chuyện gẫu với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn không biết hình thù con voi nó ra làm sao. Chợt nghe người ta nói có voi đi qua, năm người chung nhau tiền biểu người quản tượng xin cho con voi đứng lại để cùng xem .Thầy sờ vòi, thầy sờ ngà, thầy sờ tai, thầy sờ chân, thầy thì sờ đuôi.

Đoạn năm thầy ngồi lại bàn tán với nhau.

Thầy sờ vòi bảo:

– Tưởng con voi nó thế nào, hóa ra nó dài như con đỉa!

Thầy sờ ngà bảo:

– Không phải, nó cứng như cái đòn càn chứ!

Thầy sờ tai bảo:

– Đâu có! Nó to bè bè như cái quạt thôi!

Thầy sờ chân cãi lại:

– Ai bảo? Nó sừng sững như cái cột nhà!

Thầy sờ đuôi lại nói:

– Các thầy nói không đúng cả. Chính nó tua tủa như cái chổi xể cùn.

Năm thầy, thầy nào cũng cho mình nói đúng, không ai chịu ai, thành ra xô xát, đánh nhau vỡ đầu, chảy máu.

Read Full Post »

Mr Thức còm sắp lấy vợ!!

Sau 32 năm cô độc trên đời, cuối cùng thì anh Thức già cũng tìm được bến đỗ bên chị Chi, người vừa mới quen hơn 2 tháng. Hơi shock tí nhưng cũng chúc mừng anh ;)

Vài ngày nữa có thiệp mời ăn cưới rồi, chuẩn bị quần áo đẹp đê 8->

Read Full Post »

Nhân dịp nhận bằng tốt nghiệp, với yêu cầu phải đích thân sinh viên tới lấy, lớp Trung 2 hẹn nhau đi nhậu nhẹt một bữa cuối cùng.

Chiều 3h30 tập trung trước sân trường, mặt đứa nào cũng hớn hở. Tấm bằng tốt nghiệp mà mọi người mong ngóng bao nhiêu ngày bây giờ đã nằm trong tay. Mọi người đứng tán chuyện trước tấm biển FTU của tòa nhà 13 tầng, chờ mọi người tập trung đông đủ lấy bằng tốt nghiệp xong, 5h tất cả xuất phát tới quán ăn 1066 đường Láng – quán ăn của bạn của Tùng xoăn, ăn lẩu gà. Lẩu ngon, rượu cũng ngon, mình ngồi cùng bàn với mấy tên con giai, nên bọn nó cứ bắt mình dzô, may mà tửu lượng không tệ, nếu không thì tạch mất. Ngồi bên cạnh Đô, hôm nay nói chuyện với Đô hơi nhiều, thành ra bạn Mai cứ lườm mãi (mình chẳng để ý, đến lúc Kiên với Tùng trêu Mai “lườm lác hết cả mắt rồi” mới biết :”>)

Ăn xong tất cả đi hát karaoke. Mở đầu là nhạc sàn, những bài hát máu lửa, mọi người thi nhau hát hò nhảy nhót đến lúc mệt nhoài mới chuyển sang hát tình ca nhẹ nhàng. Bạn Quỳnh Anh lớp Pháp 2 (đi hóng hớt cùng lớp mình) dẫn theo một khách mời đặc biệt – thầy Hưng, thầy giáo vĩ mô I hot boy của K44F – hiện là “anh Hưng” – bạn trai sắp cưới của bạn í. Hai người song ca bài “Vầng trăng khóc” rất tình cảm (giờ mới biết thầy hát rất hay, thật tiếc là ngày xưa không rủ thầy đi hát lần nào :P).

Tới 10h, khi đã thấm rượu và thấm mệt, giọng đã khản đi vì hát hò nhiều, bài “Tạm biệt” cất lên. Không ai bảo ai, tất cả đứng dậy và cùng nhau hát. Chưa bao giờ mình thấy lời bài hát lại hay đến thế. “Vẫy tay chào bạn hiền ơi xin nhớ, nơi xa ấy chắc sẽ không gặp nhau…” Trung 2 từ hôm nay trở đi sẽ không thể có một ngày tụ tập đông đủ được như bây giờ, sẽ không còn dịp nào cùng nhau đi ăn uống, trêu chọc và hát hò với nhau nữa. Bất chợt mình vòng tay ôm Ngọc thật chặt, và phải quay đi lau vội giọt nước mắt vừa rơi. “Vẫy tay chào bạn hiền ơi xin nhớ…” và đột nhiên cảm xúc không thể kìm nén được, mình ôm lấy Trang, ôm lấy Mai, cảm giác như buông tay ra mình sẽ mất đi mãi mãi những người bạn nhỏ bé đáng yêu của mình, những người bên mình suốt bốn năm qua. Trang gục đầu vào vai mình khóc nức nở làm mình không thể kìm được nữa. Hai đứa ôm nhau khóc. Mai bảo các bạn yếu đuối quá làm Mai xấu hổ, nhưng mình biết Mai cũng muốn khóc lắm, mắt đỏ hoe. Tự dưng nhìn ra xung quanh, thấy Phương, Huyền, Ngọc, Linh… cũng đang lau nước mắt. Buổi tiệc cuối cùng của Trung 2 kết thúc bằng màn chia tay trong nước mắt. Mình cứ tưởng mình là người mạnh mẽ lắm, vậy mà lại là người rơi nước mắt đầu tiên…

Bốn năm đại học trôi nhanh, Trung 2 đã trở thành một phần trong cuộc sống của mình, một mảnh trong tâm hồn mình, và mỗi khi nhắc tới lại thấy vô cùng tự hào. Ở Trung 2 mình đã có những người bạn tốt, những người cùng mình chia sẻ, cùng nhau học tập, cạnh tranh và động viên lẫn nhau. Ở Trung 2 có những kỉ niệm vui buồn, có lúc cảm thấy Trung 2 chẳng có gì đặc sắc hay đáng nhớ. Nhưng đến bây giờ, khi thực sự không thể quay trở lại, mình mới nhận ra Trung 2 quan trọng với mình đến thế nào. Thật tiếc ngày trước đã không sống hết mình với Trung 2, thật tiếc ngày xưa đã có lúc hờ hững với bạn bè, thật tiếc đã không thể hiện hết tình cảm của mình dành cho các bạn…

Sau này gặp lại, chắc chắn sẽ không đông đủ được như bây giờ, chắc chắn sẽ không phải là những con người của Trung 2 hiện tại, ai rồi cũng sẽ thay đổi, mình rồi cũng sẽ thay đổi. Câu chuyện của chúng mình sẽ không nói về những chủ đề hôm nay nói nữa, tình cảm của mọi người với nhau sẽ không như hôm nay nữa, vị thế của mọi người sẽ không như hôm nay nữa… Nhưng có lẽ trong mỗi người, và trong chính mình, sẽ luôn luôn ghi nhớ một lớp Trung 2 không hoàn hảo, nhưng là một phần đời đẹp nhất, vô tư, hạnh phúc và trong sáng nhất…

Ngày 21/10/2009, lại thêm một lần thấm thía câu nói “Có những thứ chỉ khi nào đã mất đi ta mới biết nó đáng quý đến dường nào…”

Read Full Post »

Older Posts »