Huy rủ mình sáng sớm thứ 7 đi mua hoa ở trên làng hoa, mình hí hửng, định bụng mua mấy bông hoa rum gửi về cho mẹ cắm, chắc hợp với phòng khách nhà mình lắm. Rồi chợt nhớ ra, có nhà nữa đâu mà cắm hoa ngồi ngắm :(
Sáng mẹ gọi điện bảo cậu Thi đang ở HN, nếu thích thì đi nhờ xe của cậu về nhà chơi. Mình định đồng ý, nhưng lại nghĩ, có nhà nữa đâu mà về :(
Ngôi nhà của mình…
vừa cũ, vừa xấu, sơn không còn đẹp nữa, sân nhà đã phủ rêu xanh, trời mưa đi không khéo trơn trượt.
kết cấu không hợp lí, từ phòng mình phải đi qua mấy lần cửa mới vào được nhà, bếp nhỏ tí chẳng có chỗ để nồi, rửa bát thì nước đọng lại ở trong nhà, rửa xong phải lau.
thiếu đông thiếu tây, nhưng không lắp đặt thêm được, vì lúc xây không tính tới những trang bị này.
Nhưng nó…
có rất nhiều cửa mở tứ phía, lúc nào nhà cũng đầy gió và ánh sáng.
có căn phòng mở cửa ba hướng, chưa sáng nắng đã chiếu vào nhà, đêm đêm gió thổi lồng lộng như ngoài trời, cả nhà lại lên nằm nói chuyện.
có ban công nhìn ra bầu trời rộng mênh mông. Có những đêm trời trong mình nằm dài ra ngắm trăng hóng mát hay ngồi đếm sao. Có những đêm đông trời trong vắt, lạnh ngắt, mình lại đứng ngắm chòm Orion chiếu chênh chếch trên đầu, gặm nhấm nỗi cô đơn và thả mình tưởng tượng. Có những ngày mưa giông mình nhìn ra chân trời đầy sấm chớp, vừa sợ hãi, vừa say mê.
có mảnh vườn bé bé xinh xinh, mùa nào cũng trồng đủ các loại cây cỏ, nuôi được mấy con gà, lâu lâu về lại có món gà chạy bộ để ăn.
có bà ma áo tím ngày xưa lúc mình mấy tháng tuổi, mẹ đi làm để mình nằm một mình trong nhà, bà nằm đấy, chắc để trông mình khỏi lăn xuống đất.
có cây nhãn gian xảo, năm nào thiên hạ được mùa thì không có quả, năm nào thiên hạ mất mùa thì sai trĩu cành, đến nỗi chim chóc dơi dóc khắp nơi tập trung ăn trộm, thành ra chủ nhà chẳng bao giờ được ăn.
có cây tùng bách tán, ngày nào nhỏ tí thấp hơn mình, giờ cao hơn chục mét, có lần bố bắt được con rắn cả gan leo lên đấy, cả nhà được một bữa liên hoan.
có cái bể non bộ, mình bắt mấy con cá thả vào, đi HN mấy hôm, về thấy cá lớn cá bé lượn đầy bể, trẻ con hàng xóm xúm lại thi nhau vợt.
có rất nhiều, nhiều lắm những thứ đồ vật thân thương, những khung cảnh quen thuộc, những cảm giác đã in sâu vào tâm trí…
Giờ còn nữa đâu, ngôi nhà ấy không còn là nhà mình nữa rồi…
Read Full Post »